Phân tích hóa thạch tại hang Atapuerca (Tây Ban Nha) cho thấy tổ tiên người tiền sử đã chịu các bệnh như còi xương thận, tăng cường tuyến cận giáp và loạn dưỡng xương theo chu kỳ mùa vụ. Dấu vết này gợi ý họ đã đánh đổi dinh dưỡng để ngủ đông trong hang động an toàn.
Điểm nổi bật:
- Một nghiên cứu đưa ra bằng chứng thuyết phục rằng tổ tiên người đã tuyệt chủng từng cố gắng ngủ đông.
- Bằng chứng đến từ các bệnh dinh dưỡng để lại dấu vết vĩnh viễn trên bộ xương.
- Nhóm linh trưởng giống người này đã dành mùa đông ẩn náu trong các hang động tối nhưng an toàn.
Jupiterimages//Getty Images
Các nhà khoa học đã tiết lộ kết quả nghiên cứu quan trọng: liệu con người hay tổ tiên của họ có từng ngủ đông không?
Dù khó đưa ra kết luận sau hàng nghìn năm, các nhà nghiên cứu đã tổng hợp quan sát từ hồ sơ hóa thạch và cho rằng tổ tiên người cổ đại có khả năng ngủ đông.
Những kết quả nghiên cứu dựa trên cấu trúc và sự phát triển của xương theo thời gian, cho phép các nhà khoa học suy ngược khẩu phần ăn và hoạt động của con người trong chu kỳ mùa vụ.
Các nhà cổ nhân học từ Hy Lạp và Tây Ban Nha đã phân tích bộ xương hóa thạch tại hang Sima de los Huesos, Cave Mayor, Atapuerca, Tây Ban Nha, có niên đại khoảng 500.000 năm. Họ phát hiện nhiều dấu hiệu của bệnh dinh dưỡng:
“Chúng tôi phát hiện tunneling trabecular và osteitis fibrosa, hấp thu dưới màng xương, dấu hiệu ‘hàng rào mục nát’, u nâu, tạo xương dưới màng xương mới, chondrocalcinosis, mảng xương còi xương và các khe trống giữa chúng, craniotabes, và beading xương sườn, chủ yếu ở nhóm thanh thiếu niên của các hominin này. Những hominin tuyệt chủng này hàng năm chịu bệnh còi xương thận, tăng cường tuyến cận giáp thứ phát và loạn dưỡng xương thận liên quan đến CKD-MBD. Chúng tôi cho rằng các bệnh này do việc ngủ đông không được dung nạp tốt trong hang động tối.”
Các dấu vết này xuất hiện theo chu kỳ hàng năm, cho thấy tổ tiên chúng ta đã đánh đổi dinh dưỡng và vitamin D từ ánh nắng để ẩn náu và ngủ đông trong hang động an toàn vào mùa đông khắc nghiệt.
Ý tưởng và Ảnh hưởng tại Việt Nam
Nghiên cứu về khả năng ngủ đông của tổ tiên người cổ đại không chỉ mang lại kiến thức khoa học mới mà còn có thể khơi dậy sự quan tâm về lịch sử tiến hóa và sức khỏe cộng đồng tại Việt Nam.
Việc khám phá cách con người xưa điều chỉnh sinh lý để thích nghi với điều kiện khắc nghiệt có thể truyền cảm hứng cho các nghiên cứu y học và dinh dưỡng ở vùng núi cao, nơi người dân Việt Nam cũng đối mặt với mùa đông lạnh giá.
Hơn nữa, điều này mở ra cơ hội tìm hiểu sâu hơn về bệnh còi xương và thiếu vitamin D tại những khu vực thiếu ánh sáng mặt trời, giúp cải thiện chính sách y tế cộng đồng và chiến lược bổ sung dinh dưỡng phù hợp.
Cuối cùng, bằng cách liên kết di sản văn hóa và khoa học, công trình này còn góp phần nâng cao nhận thức về vai trò của di truyền và môi trường trong sức khỏe con người, từ đó thúc đẩy nỗ lực bảo tồn di sản và phát triển bền vững tại Việt Nam.