Nghiên cứu dấu vân hóa học đã chỉ ra Altar Stone tại Stonehenge trùng khớp với đá từ lưu vực Orcadian, Scotland, thay vì Brecon Beacons, Wales như trước đây. Kết quả này buộc phải xem lại phương thức vận chuyển khối đá 6 tấn và mức độ tổ chức xã hội phức tạp trong thời kỳ Đồ đá mới.
Điểm nổi bật:
- Dấu vân hóa học cho thấy Altar Stone không đến từ xứ Wales
- Nguồn gốc có thể là lưu vực Orcadian ở Scotland, gần 750 km
- Đặt ra câu hỏi về vận chuyển và mạng lưới trao đổi thời kỳ Đồ đá mới
- Cho thấy sự phối hợp xã hội tiên tiến ở Anh tiền sử

Bạn sẽ học được gì:
- Dấu vân hóa học cho thấy Altar Stone không đến từ xứ Wales
- Nguồn gốc có thể là lưu vực Orcadian ở Scotland, gần 750 km
- Đặt ra câu hỏi về vận chuyển và mạng lưới trao đổi thời kỳ Đồ đá mới
- Cho thấy sự phối hợp xã hội tiên tiến ở Anh tiền sử
Stonehenge mang đến vô số bí ẩn. Chỉ khi chúng ta nghĩ đã giải đáp được, lại phải tiếp tục chất vấn những giả thuyết trước đó. Trường hợp về nguồn gốc của Altar Stone — một trong hơn 80 khối đá còn tồn tại tại địa điểm này ở miền nam nước Anh — cũng tương tự.
Khối đá tại Stonehenge có nhiều thành phần khác nhau và được lấy từ nhiều vùng tiềm năng. Trước đây các học giả cho rằng họ đã biết gần như tất cả về Altar Stone — khối đá lớn nhất trong số các khối đá không phải sarsen, hiện nay nằm một phần dưới hai khối đá đổ — nhưng nghiên cứu do nhóm tại Curtin University dẫn đầu có thể đã đảo ngược nhận định đó, khẳng định khối đá này không đến từ Wales như lâu nay vẫn hiểu mà thực sự đến từ Scotland.
Bằng cách nghiên cứu tuổi và thành phần hóa học của các tinh thể trong các mảnh vỡ của khối Altar Stone nặng sáu tấn — khối sa thạch dày 16 feet và rộng 3 feet ở giữa vòng tròn ikonic tại Wiltshire — nhóm nghiên cứu tạo ra dấu vân hóa học của khối đá. Thành phần này khớp với đá ở đông bắc Scotland và phân biệt rõ với đá nền tại Wales.
“Phân tích của chúng tôi cho thấy các tinh thể trong Altar Stone chủ yếu có niên đại từ 1.000 đến 2.000 triệu năm, trong khi các tinh thể khác khoảng 450 triệu năm tuổi,” Anthony Clarke, tác giả chính và nghiên cứu sinh Tiến sĩ tại Nhóm Timescales of Mineral Systems thuộc Khoa Khoa học Trái đất và Hành tinh của Curtin, cho biết trong một tuyên bố. “Điều này tạo ra dấu vân hóa học đặc trưng, gợi ý khối đá đến từ lưu vực Orcadian, Scotland, cách ít nhất 750 km [466 dặm] so với Stonehenge.”
Theo English Heritage, Altar Stone là một tấm sa thạch đỏ cũ có màu hơi xanh lá. Nghiên cứu địa chất gần đây từng xác định nguồn gốc của khối đá này ở vùng Brecon Beacons, đông nam Wales. Tuy nhiên, nghiên cứu công bố trên tạp chí Nature đã bác bỏ giả thuyết này.
Richard Bevins, đồng tác giả và giáo sư tại Đại học Aberystwyth, cho biết với dấu vân hóa học truy nguồn khối đá về Scotland, quá trình xác định điểm nguồn cụ thể sẽ bắt đầu ngay.
Clarke cho rằng nguồn gốc Scotland của khối đá đặt ra câu hỏi hấp dẫn về cách thức vận chuyển khối đá khổng lồ này trong thời kỳ Đồ đá mới khoảng năm 2600 TCN. Nhóm nghiên cứu cho rằng điều này đòi hỏi phương thức vận chuyển tiên tiến và tổ chức xã hội phức tạp.
“Phát hiện nguồn gốc của Altar Stone làm nổi bật mức độ phối hợp xã hội đáng kể trong thời kỳ Đồ đá mới và vẽ nên bức tranh hấp dẫn về nước Anh tiền sử,” Chris Kirkland, đồng tác giả và giáo sư tại Curtin, cho biết trong tuyên bố. “Chuyển khối hàng cồng kềnh từ Scotland đến miền nam Anh bằng đường bộ là vô cùng thách thức, cho thấy khả năng sử dụng đường biển dọc bờ để vận chuyển, hàm ý sự tồn tại của mạng lưới thương mại dài hạn và mức độ tổ chức xã hội cao hơn nhiều so với những gì chúng ta hiểu về giai đoạn này.”
Tác động và triển vọng
Phát hiện nguồn gốc mới của Altar Stone không chỉ làm thay đổi cách chúng ta nhìn nhận về Stonehenge mà còn gợi mở nhiều hướng tiếp cận quan trọng cho ngành khảo cổ tại Việt Nam. Dù khoảng cách địa lý giữa Việt Nam và Anh Quốc lớn, nhưng bài học về cách xác định dấu vân hóa học và phương thức vận chuyển đá có thể truyền cảm hứng để các nhà khảo cổ và địa chất học trong nước mở rộng nghiên cứu tương tự trên các di tích tiền sử ven biển như Óc Eo, Cù Lao Chàm. Việc áp dụng phân tích hóa học để truy xuất nguồn gốc vật liệu khảo cổ sẽ giúp làm rõ chuỗi cung ứng, mạng lưới thương mại nội địa và quốc tế trong lịch sử Việt Nam.
Ngoài ra, phát hiện này cũng khuyến khích các viện bảo tàng và trung tâm nghiên cứu tại Việt Nam xem xét lại các giả thuyết cũ, chủ động hợp tác quốc tế để áp dụng công nghệ phân tích tinh thể và địa hóa hiện đại. Điều này không chỉ nâng cao hiểu biết về quá khứ mà còn góp phần phát triển du lịch khoa học và di sản, thu hút học giả, sinh viên quốc tế đến trao đổi, thực địa tại Việt Nam.
Cuối cùng, câu chuyện về Altar Stone nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của nghiên cứu liên ngành và sự phối hợp xã hội mạnh mẽ—giá trị có thể chuyển giao cho các dự án bảo tồn, phục hồi di tích và phát triển cộng đồng di sản ở Việt Nam.