Bài báo mô tả quá trình cải thiện môi trường sông Chicago qua quản lý chất thải, luật bảo vệ nước và dự án phục hồi sinh thái. Sự phục hồi này góp phần phát triển đa dạng sinh học, kích thích hoạt động kinh doanh và tạo nên giá trị cộng đồng đáng ghi nhận.
Điểm nổi bật:
- Sự cải thiện chất lượng nước nhờ luật bảo vệ môi trường và công nghệ xử lý.
- Phục hồi đa dạng sinh học với sự góp sức của các tổ chức và dự án xanh.
- Tác động tích cực đến cộng đồng và phát triển kinh tế địa phương.
CHICAGO—Krystyna Kurth thích bắt đầu các chuyến tham quan sông qua khu vực hậu công nghiệp của thành phố bằng trò chơi liên tưởng từ ngữ.
Kurth, điều phối viên Hành động Bảo tồn tại Shedd Aquarium, đã bắt đầu dẫn dắt các chuyến du ngoạn Kayak cho Bảo tồn trên nhánh Bắc của sông Chicago sáu năm trước. Khi đó, những từ đầu tiên mà các tay chèo nghĩ đến là “bẩn” hoặc “xanh”, ám chỉ sự đầm lầy hoặc sắc xanh đặc trưng của lễ kỷ niệm Ngày Thánh Patrick. Những liên tưởng khác thậm chí mang hàm ý tiêu cực như “ô nhiễm” tới “xác chết”.
Hiện nay, Kurth cho biết cô nghe được những liên tưởng tích cực hơn, như “đa dạng”, phản ánh sự cải thiện chất lượng nước và sự phong phú của hệ sinh thái. Sự thay đổi ấn tượng này là nhờ kết hợp các quy định liên bang, nâng cấp hệ thống cống rãnh của thành phố và dự án bùn nổi do tổ chức phi lợi nhuận Urban Rivers khởi xướng với sự hỗ trợ từ bể cá.
Những dấu hiệu cho thấy sức khỏe của sông bao gồm việc xuất hiện của [Chonkosaurus], một con rùa mỏ khổng lồ trở thành hiện tượng trên mạng xã hội toàn cầu. Thành phố Chicago lạc quan đến mức dự kiến sẽ tổ chức cuộc bơi nổi mở đầu tiên ở trung tâm thành phố trong gần một thế kỷ, sau khi truyền thống này bị dừng lại vào những năm 1920 do nước bị ô nhiễm.
Trước thời đại vận tải đường sắt, các phà đã chuyển hàng hóa đến Chicago. Để tạo điều kiện cho các tàu lớn, thành phố đã nạo vét dòng sông và lắp đặt tường thép, biến sông thành một hộp chữ nhật và loại bỏ đoạn dốc tự nhiên của lòng sông. Môi trường khắc nghiệt này đã tiêu diệt các loại thực vật dưới nước tạo nơi trú ẩn cho cá và những loài hoa thu hút các loài thụ phấn.
Chỉ còn lại là một dòng sông sâu, bùn đặc và thiếu hụt nguồn tài nguyên tự nhiên.
Trong nhiều năm, thành phố còn coi sông Chicago như một bãi rác, tương tự như các hẻm nơi cư dân đổ bỏ chất thải, một giải pháp tiện lợi để loại bỏ ô nhiễm, theo lời Kurth. Nếu bạn tham gia chuyến tham quan kiến trúc dọc theo sông trung tâm, bạn sẽ nhận thấy nhiều cửa sổ của các tòa nhà cũ không hướng về phía sông.
“Thực nay, sông như một hẻm – thật kinh tởm. Không ai muốn ngắm nhìn hay nghĩ đến nó. Bạn chỉ xả nước ra xa,” Kurth chia sẻ.
Sự cố của sông Chicago đạt đến mức cực hạn vào những năm 1970, khi chỉ có năm loài cá có thể sống sót trong điều kiện nước ô nhiễm, bao gồm cá rô phi thông thường, cá đuôi to, cá vàng, cá mũi cò và cá shad dày.
Vào năm 1972, Quốc hội đã thông qua Đạo luật Bảo vệ Nước Sạch, góp phần cải thiện sức khỏe của các dòng sông trên toàn quốc. Trong số các điều khoản của đạo luật, việc xả thải chất ô nhiễm vào các vùng nước có thể đi lại mà không có giấy phép là bị cấm. Những quy định này đã khởi đầu cho cuộc phục hồi của sông, mặc dù gần đây chúng đang bị đe dọa khi Tòa án Tối cao Mỹ, với đa số bảo thủ, làm suy yếu quyền hạn của Cơ quan Bảo vệ Môi trường.
Nhờ vào đạo luật này, số loài cá được ghi nhận bởi Cơ quan Khôi phục và Quản lý Nước của thành phố Chicago đã tăng từ 10 lên 77. Nhà sinh vật học nghiên cứu Austin Happel tại Shedd Aquarium ghi nhận rằng sự thay đổi của các loài cá là do mức độ ô nhiễm từ nước thải giảm mạnh khi hệ thống xử lý nước thải được nâng cấp, đặc biệt nhờ vào Chương trình Hầm và Hồ chứa (TARP) của Chicago, giúp lưu trữ một lượng lớn nước mưa và nước thải trước khi chúng tràn ra sông.
“Cá đã thay đổi, bởi vì nước sạch hơn nhờ việc quản lý nước thải tốt hơn,” Happel cho biết.
Ngoài cá, sông còn thu hút nhiều sinh vật sống khác. Nhánh Bắc đã trở thành một khu vực có giá trị bất động sản cao. Kurth chỉ ra một tòa nhà công nghiệp cũ giờ đây là văn phòng cao cấp. Ở đầu bắc của Goose Island, Mars Wrigley đã xây dựng một trung tâm nghiên cứu và phát triển 44.000 feet vuông với một tháp bo tròn giống như ngọn hải đăng, trông chừng như canh giám sông. Hơn nữa, kho hàng cũ của Morton Salt ở phía nam nay được biến thành một địa điểm trình diễn âm nhạc mang tên “The Salt Shed”.
Kurth hy vọng sẽ thấy sự biến đổi tương tự ở nhánh Nam, nằm cạnh những khu phố từng chịu thiệt thòi về môi trường nhiều hơn so với phía Bắc.
“Em mong muốn được chứng kiến những chuyển biến tích cực như ở Goose Island, nơi mà hoạt động giải trí, đa dạng sinh học và công nghiệp cùng tồn tại một cách hài hòa và công bằng cho mọi người,” cô nói.
Trước thời kỳ công nghiệp bùng nổ, sông Chicago đã bị xem là lỗ thoát của mọi rác thải. Các công ty bê tông mọc lên dọc theo Elston Avenue, và khi những chiếc kayak của Shedd Aquarium lăn qua nhánh Bắc, mùi ngọt gắt của rác từ bãi rác kế bên có thể lan tỏa. Tuy nhiên, nếu bạn chèo xa hơn, sẽ gặp một khu bảo tồn tự nhiên được biến thành công viên yên bình cho cư dân địa phương.
"The Wild Mile" ở phía đông của Goose Island tự xưng là công viên sinh thái nổi đầu tiên trên thế giới. Con lối đi bằng bè của nó được làm từ các pontoons chứa khoảng 35 loài thực vật bản địa, với hệ thống rễ bên dưới giúp lọc kim loại nặng ra khỏi nước. Urban Rivers bắt đầu tài trợ cho chương trình vào năm 2017 và từ năm sau, Shedd Aquarium cũng gia nhập hợp tác với dự án bùn nổi đầu tiên. Mặc dù chiều dài hiện tại của không gian công cộng khoảng 700 feet, chưa đạt đến một dặm, nhưng những người quản lý dự án dự kiến sẽ mở rộng dần.
Những rễ cây có khả năng lọc chất dinh dưỡng dư thừa giúp giải quyết một vấn đề lớn ở các con sông đô thị, khi nước mưa tràn mang theo phosphorus và nitrogen từ nông nghiệp gây ra sự bùng phát của tảo, làm nghẹt các dạng sinh sống khác. Không những đối mặt với ô nhiễm từ nông nghiệp, các khu đô thị như Chicago còn phải chịu ảnh hưởng của chất thải từ cư dân thành phố.
“Nếu bạn bỏ vụn bánh pizza xuống đường hoặc không dọn dẹp sau chó, tất cả các chất dinh dưỡng đó cuối cùng cũng đổ vào con sông vì nó là điểm thấp nhất của địa hình,” Sage Rossman, quản lý Chương trình và Tiếp cận Cộng đồng tại Urban Rivers giải thích.
Các loại thực vật bản địa trong Wild Mile sử dụng phosphorus và nitrogen, với rễ cây giữ lại phần lớn chất dinh dưỡng dư thừa giúp điều tiết nước. Khu vực này còn được trang bị các mô-đun chìm tạo nền sông nhân tạo, khôi phục lại những vùng đất đã bị tàn phá vì kiểu dáng hộp chữ nhật của sông khiến các loài nghêu bản địa không thể sinh sống. Các mô-đun này cũng đã trở thành nơi trú ẩn cho nhiều sinh vật thủy sinh khác như cá bọng, cá vàng xanh và nhiều loài khác.
Dự án không chỉ nhận được sự khen ngợi từ các nhà bảo tồn địa phương mà còn gây ấn tượng với các chuyên gia nghiên cứu. Levi Lundell, một nghiên cứu sinh tiến sĩ tại Đại học Saskatchewan ở Canada, chia sẻ rằng dự án mang lại sự cân bằng giữa việc khôi phục thiên nhiên và cho phép con người cùng tồn tại, mở ra một hướng đi thiết thực cho các thành phố hiện đại.
Những dấu hiệu của sự thay đổi rõ rệt ở sông Chicago thể hiện qua quá trình phục hồi môi trường, khi các biện pháp quản lý và dự án xanh được triển khai đồng bộ, góp phần xây dựng lại niềm tin và giá trị cộng đồng.
Đánh giá tác động:
Bài báo nêu bật quá trình phục hồi môi trường sông Chicago một cách toàn diện, từ việc áp dụng các quy định pháp lý đến việc cải thiện hệ thống xử lý nước thải. Những biện pháp này không chỉ góp phần nâng cao chất lượng nước mà còn tái tạo lại đa dạng sinh học, tạo điều kiện cho các hoạt động kinh doanh và du lịch phát triển. Điều này có tác động lớn đến cộng đồng, khi người dân được hưởng lợi từ một môi trường sống trong lành và bền vững. Hơn nữa, mô hình phục hồi này có thể là bài học quý báu cho các đô thị tại Việt Nam trong bối cảnh ô nhiễm môi trường gia tăng, thúc đẩy những cải tiến mang tính chiến lược và bền vững cho tương lai.